CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  CON GÁI CỦA ĐẠI TÁ 


Phan_21

Chu Thần Dật híp mắt, “Vậy sao? Hóa ra trong mắt em anh là như vậy. Hướng Vi, giữa người với người điều quan trọng là duyên số, có một số người tuy có duyên nhưng không có phận, anh với cũng được coi như có duyên, năm đó lần đầu tiên khi thấy em, lúc đó chỉ mới có mấy tuổi, năm tuổi, em và Lưu Khải cùng hợp nhau tới đánh cậu ấy, đừng tưởng anh không phát hiện. Khi đó em chỉ mới có năm tuổi mà đã biết ngụy trang, em đã dùng gương mặt đó để lừa gạt bao nhiêu người rồi, phỏng chừng mỗi người ai cũng thấy Hướng Vi em là một người rất ngoan ngoãn, chính em cũng hiểu có đúng không. Khi đó anh đã nghĩ, chúng ta là thuộc cùng một loại người, thói quen ngụy trang, thờ ơ lạnh nhạt. Về phần sau này, em lại xa lánh bọn trẻ con trong đại viện, mặc dù anh không biết trong lòng em đang nghĩ gì, nhưng anh biết một chút đó là, em ghét bọn trẻ con trong đại viện bọn anh.” 

Hướng Vi lắc đầu một cái, “Anh đừng nói giống như anh thậ sự hiểu rõ về em vậy. Chu Thần Dật, chúng ta quen biết gần hai mươi năm, thời gian thật sự qua lại cũng không nhiều, em là cái hạng người gì, anh biết được bao nhiêu, mà thực tế, anh là cái hạng người gì, giống như anh em cũng không biết. Nhưng mà hiện tại, xem ra anh cũng đã lừa không ít người, ai cũng nói Chu Thần Dật anh tuy là người có chút lạnh nhạt, nhưng lại là người bản phận hiền lành. Kỳ thật anh làm sao có thể hiền lành được, sợ rằng anh mới là người dối trá nhất đó, anh làm cho người ta không nắm được điểm mấu chốt của anh, anh ngụy trang rất thành công. Trên cuộc đòi này, ai cũng muốn mang trên mặt mình thật nhiều mặt nạ để tồn tại, chẳng qua em chũng chỉ là một người ích kỉ, lạnh bạc, nhưng so với Chu Thần Dật anh thì công phu của còn kém xa.” 

Chu Thần Dật không lên tiếng, Hướng Vi cũng mệt mỏi, dễ nhận thấy Tiểu đậu đỏ cũng không biết vì sao hai người lại cãi nhau, mang theo một mắt màu xanh biếc nhìn người này một chút, rồi lại nhìn người kia một chặp, cuối cùng cũng chỉ lo chơi đùa với đồ chơi của mình. 

Đến khu nhà ở của Hướng Vi, cô không mời Chu Thần Dật lên nhà, anh cũng không nói gì, sờ sờ đầu Tiểu đậu đỏ, “Tiểu đậu đỏ, ba nuôi về đây, qua mấy ngày nữa sẽ trở lại thăm con. Cho ba nuôi theo đuổi mẹ nuôi của con được không?” 

Trong cuộc sống đến gần ba tuổi của Tiểu đậu đỏ, đây là lần đầu tiên bé tiếp xúc với một người đàn trưởng thành trong thời gian lâu như vậy, hiển nhiên ấn tượng của Tiểu đậu đỏ đối với Chu Thần Dật rất tốt nên vẫy vẫy tay với Chu Thần Dật, “Tạm biệt ba nuôi, ba nuôi nhớ đến thăm con sớm nha.” 

Gương mặt Hướng Vi đen thui, muốn nổi giận nhưng lại thấy không tốt trước mặt con trai, chỉ đành phải dùng cặp mắt to nhìn chằm chằm Chu Thần Dật. Chu Thần Dật nhíu mày, ý tứ hàm xúc nhìn Hướng Vi một cái, ánh mắt dài hẹp lóe lên, “Anh… Chờ câu trả lời của em.” 

Chương 40 

Editor: TRẦN THU LỆ 

Chuyện lần này vô tình gặp được Chu Thần Dật, Hướng Vi có chút nhức đầu, người này đúng là một âm hồn bất tán mà, tuần nào cũng tới, tuy Hướng Vi không có được sắc mặt tốt, nhưng Tiểu đậu đỏ lại vô cùng vui vẻ, trong cuộc sống đến gần ba tuổi của bé cũng chỉ sống bên cạnh mẹ, bây giờ, mỗi tuần Chu Thần Dật đều tới mang theo bé ra ngoài chơi đùa, dù sao cũng chỉ là trẻ con, gió chiều nào theo chiều đó thôi, chỉ có mấy ngày ngắn ngủi mà đã về phe anh rồi, làm cho Hướng Vi giận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ hy vọng chị Julie trở về nhanh nhanh thôi. 

Mỗi lần Chu Thần Dật tới cũng không nhắc lại chuyện đó nữa, chỉ lo chơi đùa với Tiểu đậu đỏ mà thôi, Hướng Vi lo lắng cho con trai nên đành phải đi theo. Cũng may anh cũng không nói đến chuyện đó, khiến trong lòng Hướng Vi dễ chịu hơn, nhưng trong nháy mắt cô lại không hiểu, rốt cuộc là anh đang làm cái trò trống gì không biết nữa? 

Một tháng sau, rốt cuộc chị Julie cũng trở lại, thần kinh căng thẳng của Hướng Vi cuối cùng cũng được buông lỏng không ít. Lần này trở về, Julie làm cho Hướng Vi cảm giác đ˻c biệt kỳ lạ, nhìn rất tiều tụy, thoạt nhìn cả người không hề có chút tinh thần nào. 

Tiểu đậu đỏ thấy mẹ, dĩ nhiên là rất vui mừng, mặc dù Julie không có tinh thần nhưng khi thấy con trai vẫn rất vui mừng, nói Hướng Vi chăm sóc cho Tiểu đậu đỏ rất tốt, so với lúc cô chưa đi nhìn sáng sủa không ít. Hướng Vi chu miệng, trong lòng thầm nói: “Đây cũng không phải là công sức của em.” 

Tiểu đậu đỏ núp trong ngực Julie, ôm cổ mẹ, non nớt nói: “Mẹ, Tiểu đậu đỏ có ba nuôi” 

Hướng Vi nghe vậy mí mắt giật giật, Julie nhìn Hướng Vi một cái, rồi lại nhìn con trai, nói: “Tiểu đậu đỏ, nói cho mẹ nghe một chút, ba nuôi của con là ai?” 

Tiểu đậu đỏ nghẹo đầu nhìn Hướng Vi một cái, nói với Julie: “Mẹ, mẹ nuôi không thích ba nuôi, mẹ bảo mẹ thích ba nuôi có được được không?” 

Hướng Vi xấu hổ, làm bộ ho khan một tiếng, “Chị Julie, chị vừa mới trở lại, nên về phòng nghỉ ngơi trước đã.” 

Julie cười nói: “Trong khoảng thời gian chị không có ở đây, có chuyện gì xảy ra mà chị không biết vậy?” 

Hướng Vi liếc mắt nhìn sang một bên, không trả lời. Julie cười cười, nhìn con trai, “Tiểu đậu đỏ, ba nuôi đối xử với con có tốt không?” 

“Ba nuôi thích con, con cũng rất thích ba nuôi, mẹ, ngày mai ba nuôi lại đến đón con ra ngoài chơi.” Tiểu đậu đỏ núp trong ngực Julie cười khanh khách 

Julie cười như không cười nhìn Hướng Vi một cái, vỗ vỗ đầu con trai, “Con trai ngoan, mau đi ngủ thôi, sáng mai còn phải dậy sớm để chờ ba nuôi đến đón con nữa.” 

Tiểu đậu đỏ gật đầu một cái, rồi từ trong ngực Julie tuột xuống, tự mình chạy về phòng. 

Julie cười cười nhìn Hướng Vi một cái, “Có chuyện gì xảy ra mà chị không biết vậy?” 

Hướng Vi chu miệng, “Chị Julie, không phải như chị nghĩ đâu.” 

Julie cười ha ha, “Chị cũng chưa nói gì, em lại vội vàng trả lời như vậy thật là khả nghi. Vi Vi, chúng ta là hai chị em với nhau, giữa hai ta còn có cái gì không thể nói được?” 

Hướng Vi thở dài, “Chị Julie, chuyện tình cảm em chạm không tới. Nhưng mà, quả thật Tiểu đậu đỏ cũng nên có một người ba, chị Julie, con trai lớn lên không thể xa cách ba được, nên chị hãy tìm một người thật tốt.”

Sắc mặt Julie có chút tái nhợt, nhìn Hướng Vi, “Lần này chị trở về, ngoại trừ chuyện trong nhà ra, còn có một chuyện khác là chị đi dự hôn lễ của hắn. Vi Vi, em nói xem l,q,d có phải chị ngốc lắm không, hắn kết hôn, nhưng mà vẫn không biết chị sinh cho hắn một đứa con trai.” 

Trước kia, chị Julie chưa bao giờ nói chuyện về ba của Tiểu đậu đỏ, lúc trước Hướng Vi có hỏi một lần, Julie chỉ nói không biết con trai là của ai nên cô cũng không hỏi nữa. 

“Chị và hắn là bạn học, trước kia đã từng ở chung một chỗ, nhưng mà sau này hắn lại muốn đi qua Pháp, bọn chị liền xa nhau, không lâu sau chị cũng đến Tokyo, mới phát hiện có Tiểu đậu đỏ, còn chuyện sau này thì em cũng biết, chẳng qua là chị không nghĩ tới, hắn lại kết hôn nhanh như thế.” Julie không có rơi nước mắt, chỉ là rất bình tĩnh kể lại, Hướng Vi nhìn bộ dáng kia của cô, tuy rất đau lòng nhưng cũng không biết nói những gì, chỉ có thể gọi tiếng, “Chị Julie…” 

Julie lắc đầu một cái, “Chị không sao đâu, hắn có cuộc sống của hắn, hôm nay chị và hắn đã là không thể nào. Chị cũng chưa từng oán hận hắn, có khi còn phải cảm ơn hắn, bởi vì hắn đã cho chị món quà vô giá đó chính là Tiểu đậu đỏ.” 

“Chị Julie…” 

“Được rồi, không nói chuyện của chị nữa. Vi Vi, năm nay em cũng đã hai mươi lăm tuổi rồi, người đó đối xử với em có tốt không?” 

Hướng Vi thở dài, “Chị Julie, trước mắt em chưa muốn nói đến chuyện tình yêu, cũng không muốn kết hôn.” 

Julie cười nói: “Tiểu đậu đỏ nói ngày mai ba nuôi của nó sẽ tới đón nó đi chơi hả? Mấy ngày nay người đó cũng tới đón Tiểu đậu đỏ ra ngoài đi chơi như vậy à?” 

Hướng Vi gật đầu. 

“Em đừng nói là em không đi, ngày mai chị sẽ kiểm định thật tốt cho em. Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, em cũng đi nghỉ đi.” Julie nói xong cũng trở về phòng của mình. 

Hướng Vi thở dài, vẫn ngồi bất động trên ghế sa-lon. Chị Julie mồ côi cha mẹ, cũng có thể cởi mở như vậy, cô cần gì phải canh cánh và nghi ngờ trong lòng? Hướng Vi lắc đầu một cái, tắt đèn trong phòng khách rồi trở về phòng ngủ. 

Sáng hôm sau, ba người ăn sáng xong sớm một chút, chuông cửa liền vang lên. Tiểu đậu đỏ sôi nổi chạy đi mở cửa, thế nhưng do người vẫn còn nhỏ nên với không tới, quay đầu về phía Julie lớn tiếng gọi. Julie nhìn Hướng Vi một cái, cười cười đi mở cửa. 

Chu Thần Dật thấy mở cửa là người khác, cũng không có gì ngạc nhiên, Tiểu đậu đỏ lập tức nhòa vào trong ngực anh, còn trực tiếp gọi ba nuôi, ba nuôi, Julie cười nói: “Tôi là Julie, là mẹ của Tiểu đậu đỏ. Mấy ngày nay thật lòng cảm ơn anh đã chăm sóc Tiểu đậu đỏ.” 

Chu Thần Dật gật đầu với Julie một cái, “Tôi là Chu Thần Dật, Tiểu đậu đỏ rất đáng yêu.” 

Hướng Vi ngồi bất động trên ghế sa-lon, Julie đóng cửa lại, cười cười, mặc dù thấy anh mặc quần sao thường ngày nhưng rất có khí chất, cộng thêm để tóc đầu đinh, Julie hiểu rõ, thì ra anh ấy là quân nhân, chẳng trách rất có khí thế. Sau khi Julie mời Chu Thần Dật ngồi xuống, lặng lẽ nhìn về phía Hướng Vi một cái, thấy cô im lặng không quan tâm đến ai, thở dài. 

Tiểu đậu đỏ nghiêng ngả dính lấy ba nuôi, đem mẹ và mẹ nuôi vứt ra sau gáy, líu ríu nói chuyện với Chu Thần Dật không ngừng. Julie thấy anh nói chuyện với Tiểu đậu đỏ rất kiên nhẫn, trong lòng âm thầm gật đầu, lặng lẽ kéo Hướng Vi vào phòng. 

“Vi Vi, chính là người này à?” 

Hướng Vi đảo mắt một cái, uể oải nói: “Đúng vậy…” 

“Ôi chao, em con bé này, chị nhìn hai người tụi em rất xưng đôi. Chị thấy anh ấy cũng không tệ lắm, em hãy cân nhắc một chút đi. Ánh mắt nhìn người của chị em rất chuẩn, Vi Vi, em không phải là đối thủ của anh ấy.” 

Khóe miệng Hướng Vi giật giật, “Chị Julie, chị xem thường em như vậy à?” 

“Cái này không phải xem thường em. Vi Vi, nghe chị nói một câu, làm người, phải biết học nhìn về phía trước, những chuyện trước kia đã qua thì hãy cho nó qua đi. Em đững mãi xoắn xuýt chuyện quá khứ. Được rồi, chị ra ngoài trước để tiếp khách, em suy nghĩ lại đi, chị sẽ đến công ty xem một chút, em không cần phải đi nữa.” 

Ba mươi phút sau… 

Hướng Vi khó chịu lên xe, Julie cười đến mức vui tươi hớn hở, vỗ vỗ đầu con trai, “Tiểu đậu đỏ, đi chơi vui nhé, đừng gây phiền phức cho ba nuôi và mẹ nuôi biết không?” 

“Tạm biệt mẹ.” 

Hướng Vi nhìn ngoài cửa sổ, hôm nay đã là cuối tháng mười một, không còn bao lâu nữa sẽ về nhà, nghĩ đến ba, mẹ ở Bắc Kinh, Hướng Vi hận mình không thể có thêm đôi cánh để bay về. 

Tuy rằng Tiểu đậu đỏ còn nhỏ nhưng cũng rất có tinh thần mạo hiểm, Hướng Vi có chứng sợ độ cao nên cũng không dám đi theo ầm ĩ cùng với bé, chỉ ngồi một chỗ nhìn họ chơi đùa. 

Hướng Vi nhìn Chu Thần Dật một cái, thật ra thì anh ấy nói cũng không sai, năm về nhà nhất định sẽ bị bắt đi xem mắt. Hướng Vi nhớ tới lại muốn nhất đầu, năm ngoái, cô về lúc bà ngoại qua đời cũng bị hỏi đến chuyện riêng tư, nhưng khi đó cô còn ở Nhật Bản nên người trong nhà cũng không thể thúc ép cô được, nhưng ba đã từng nói ông không hy vọng cô tìm người nước ngoài. 

Mấy năm nay Hướng Vi ở Nhật Bản, cũng không muốn quen với người nước ngoài, hôn nhân quốc tế cũng không phải là chuyện vinh quang tự hào gì! Hướng Vi thở dài, thật ra mà nói thì Chu Thần Dật cũng được coi là tuổi trẻ tài cao, chỉ là Hướng Vi vẫn cảm thấy quá đột nhiên, hơn nữa, kể từ lần hai người vô tình gặp nhau đến bây giờ anh cũng chưa từng nói lại những lời đó nữa, có lúc Hướng Vi cảm thấy những lời nói đó không phải là ảo giác của cô chứ? 

“Mẹ nuôi…Mẹ nuôi xấu hổ, xấu hổ, mẹ nuôi sợ đi cáp treo.” Tiểu đậu đỏ gào thét từ trên cáp treo xuống 

Hướng Vi xấu hổ, nhưng mà quả thật là cô sợ độ cao, đừng nói là cáp treo, chỉ cần tầng lầu hơi cao một chút, cô đã không dám nhìn xuống rồi. Giờ mà bắt cô ngồi trong cáp treo, vậy không phải là muốn lấy mạng của cô à. 

Tiểu đậu đỏ cười khanh khách, cũng không chờ Hướng Vi nói, lật đật chạy dẫn đầu. Chu Thần Dật nhìn Hướng Vi một cái, “Đi thôi.” 

Hướng Vi đi theo phía sau anh, nghe anh gọi Tiểu đậu đỏ dừng lại, quả nhiên Tiểu đậu đỏ dừng lại, không ngừng cười khanh khách, lại lật đật chạy về, dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay Hướng Vi, Hướng Vi ôm bé lại, “Tiểu đậu đỏ, có đói bụng không?” 

Tiểu đậu đỏ ra sức gật đầu, “Ăn, ăn, bụng đói.” 

“Được, được, được, chúng ta đi ăn cơm, lấp đầy bụng nhỏ của Tiểu đậu đỏ thôi.” 

Tiểu đậu đỏ chơi đùa tới trưa, quả thật rất đói bụng, ngồi trên bàn cơm cũng không làm ầm ĩ, ăn uống rất hăng say. 

Hướng Vi không có khẩu vị, ăn qua loa một chút rồi ngừng lại. Chu Thần Dật nhìn cô một cái, “Năm nay em có về nhà không?” 

Hướng Vi gật đầu một cái, “Về chứ. Còn anh? Anh có về nhà không?” 

Chu Thần Dật cười nói: “Đương nhiên phải về rồi.” 

Hướng Vi cũng không biết nên nói gì nữa nên đành phải im lặng. 

“Em… Đã suy nghĩ như thế nào rồi?” 

“Hả… Chuyện gì?” 

“Hướng Vi, em biết anh đang hỏi chuyện gì mà.” 

Hướng Vi không nói lời nào, Chu Thần Dật cười cười, “Dù sao lễ mừng năm mới năm nay em cũng phải về nên hãy suy nghĩ cho thật kỹ.” Chu Thần Dật để hãy nói sau, rồi vỗ vỗ đầu Tiểu đậu đỏ, “Nào Tiểu đậu đỏ, đến để ba nuôi xem một chút bụng nhỏ của con đã no chưa nào?” 

Tiểu đậu đỏ vuốt vuốt bụng nhỏ của mình, “No rồi, no rồi ạ.” 

Trong lòng Hướng Vi buồn rầu, suốt cả qua trình, cô vẫn rất bị động. Ở bên cạnh, Julie nhìn, cười nói cô chính một con cọp giấy. Hướng Vi không biết làm sao, chỉ đành phải trốn trong vỏ ốc của mình không thèm nghĩ đến chuyện này nữa. 

Ngày mười hai tháng mười một, là sinh nhật tròn ba tuổi của Tiểu đậu đỏ, lúc này Hướng Vi mới nhớ tới sinh nhật của Chu Thần Dật vào ngày hai mươi tháng mười một…. Chỉ còn cách có tám ngày nữa! 

Chương 41 

Editor: TRẦN THU LỆ 

“Mẹ, người và ba vẫn khỏe chứ?” 

 

“Vi Vi hả, khỏe, đều khỏe cả. Hiện giờ dì Diệp cũng đang ngồi chơi với mẹ này, Vi Vi, con ở Thượng Hải phải tự chăm sóc mình cho tốt, không cần lo lắng chuyện trong nhà có biết không.” 

“Dạ, con biết. Mẹ, năm nay con sẽ về nhà sớm.” 

 

“Vậy thì tốt quá… Vi Vi, dì Diệp có chuyện muốn nói với con.” 

 

“Vi Vi à…” 

 

“Dì Diệp ạ…” 

 

“Vi Vi, con cũng ở Thượng Hải phải không? Dì Diệp nhờ con một việc nhé, mấy ngày nữa là sinh nhật của anh Thần Dật con, con có thể đi chúc mừng nó được không? Nói với nó, năm phải về nhà sớm mừng năm mới.” 

 

Khóe miệng Hướng Vi giật giật, im lặng một hồi mới vâng một tiếng 

 

Ở bên này Hướng Vi nghe dì Diệp nói chuyện với mẹ, còn có tiếng trẻ con truyền đến. 

 

“Vi Vi, nếu Thần Dật cũng ở Thượng Hải vậy con ở bên đó có chuyện gì cần thì tìm Thần Dật giúp một tay. Mẹ ở bên này con không cần lo lắng, thân thể mọi người rất khỏe. Con của anh Hạo Triết cũng đã biết chạy rồi, ít bữa con về nhìn xem, rất đáng yêu. Được rồi, Vi Vi, phải tự chăm sóc bản thân mình biết chưa. Mẹ với dì Diệp có việc phải ra ngoài, cúp máy trước.” 

 

Hướng Vi nghe trong loa truyền đến âm thanh lẫn lộn, cười khổ cúp điện thoại. 

 

Ngày mười chín tháng mười một, Chu Thần Dật gọi điện thoại đến mời Hướng Vi ngày mai đi tham gia tiệc sinh nhật của anh. Tiểu đậu đỏ nghe tiếng ba nuôi, lật đật cầm lấy điện thoại ríu rít nói chuyện, Hướng Vi chu miệng ngồi một bên. 

 

Julie vỗ vỗ bả vai cô, “Vi Vi, nhìn vẻ mặt đau khổ của em kìa, ngày mai sau khi đi dự tiệc xong, không cần về nhà ngủ cũng được. Nhớ đi chơi vui vẻ nha.” 

 

Hướng Vi cười khổ, “Chị Julie, chị nói cái gì vậy? Hiện tại em đang rầu muốn chết, chị còn ở đó mà châm chọc em.” 

 

Julie cười nói: “Được rồi, đừng nhăn mặt nữa. Ngày mai đi chơi vui vẻ nha, ha ha… Con trai, có muốn chúc mừng sinh nhật ba nuôi không?” 

 

Tiểu đậu đỏ cầm điện thoại, “Ba nuôi, sinh nhật vui vẻ.” 

 

Trong loa truyền đến tiếng cười của Chu Thần Dật, còn khen Tiểu đậu đỏ mấy câu. Julie cười đến vui vẻ, vỗ vỗ đầu con trai, lấy lại điện thoại, “Sinh nhật vui vẻ. Ngày mai tôi sẽ đưa Vi Vi đến sớm, anh muốn đến đón? Được, được, ừ, vậy ngày mai gặp. Tôi à? Ngày mai tôi còn có việc nên không đến được. Tiểu đậu đỏ thì quá nhỏ, cũng không thể để nó đến gây phiền phức được. Ừ, vậy tạm biệt.” 

 

Julie cúp điện thoại, cười híp mắt nhìn Hướng Vi, “Vi Vi, anh ấy bảo ngày mai sẽ đến đón em. Được rồi, tối nay đi ngủ sớm đi, tránh khỏi ngày mai mang theo hai mắt gấu mèo.” 

 

Tiểu đậu đỏ chu môi, “Mẹ, con muốn đi, con muốn đi.” 

 

Julie sờ sờ đầu con trai, “Con trai ngoan, ngày mai mẹ cùng con đi chơi có được không?” 

 

Tiểu đậu đỏ méo miệng một cái, “Không cần, con muốn đi, con muốn đi với mẹ nuôi.” 

 

Julie ngồi chồm hổm, ghé vào tai Tiểu đậu đỏ nói thì thầm gì đó, Tiểu đậu đỏ chu miệng một hồi liền cười khanh khách. Hướng Vi ngồi trên ghế sa-lon, ngược lại không thèm để ý đến hai mẹ con nhà này. 

 

“Mẹ, ngày mai con sẽ đi chơi với mẹ.” Tiểu đậu đỏ nói xong, lại chạy đến bên người Hướng Vi, “Mẹ nuôi, mẹ nuôi ôm.” 

 

Hướng Vi lấy lại tinh thần, thấy Tiểu đậu đỏ,cười ôm bé vào trong ngực, “Tiểu đậu đỏ, con nên đi ngủ rồi.” 

 

“Mẹ nuôi, muốn hôn.” 

 

Hướng Vi hôn lên trán bé một cái, Tiểu đậu đỏ cười khanh khách che cái trán từ trong ngực Hướng Vi tuột xuống chạy về phòng. Julie thấy con trai đã chạy về phòng, cười nói với Hướng Vi: “Vi Vi, ngủ ngon.” 

 

“Ngủ ngon, chị Julie.” 

 

Mới vừa rạng sáng ngày hôm sau, Chu Thần Dật gửi tin nhắn tới nói trưa nay sẽ qua đón cô, Hướng Vi liếc mắt nhìn một cái, trở mình tiếp tục ngủ. 

 

Bốn giờ ba mươi phút chiều, Hướng Vi mở cửa nhìn thấy Chu Thần Dật đứng trước cửa, cười nói: “Chuẩn bị xong rồi à? Vậy thì đi thôi.” 

 

Vẫn là nhà hàng Sùng Minh lần trước, Hướng Vi theo sau lưng anh đi ào, trong phòng đã có một số người, có mấy người lần trước đã gặp mặt rồi. 

 

“Ôi, Thần Dật, tôi nói cậu đã đi đâu rồi chứ, thì ra là đi đón bạn gái nha. Ha ha, em gái Hướng Vi, lần trước chúng ta đã gặp rồi, còn nhớ tôi không?” Người nói chuyện chính là người lần trước nói muốn giới thiệu em gái cho Chu Thần Dật 

 

“Bành Chiêu, hôm nay có chị dâu ở đây, anh phải chú ý một chút, cẩn thận về nhà lại bị bắt quỳ lên tấm ván giặt đồ nữa đấy. Này Thần Dật, tới đây, tới đây, uống rượu, hôm nay tôi nhất định phải trả thù.” Một người đàn ông có dáng người rất cao đi tới vỗ vỗ bả vai Bành Chiêu, cười nói. 

 

Chu Thần Dật nhíu mày, nói với Hướng Vi: “Em hãy cùng ngồi một chỗ với chị dâu đi.” Chu Thần Dật vừa nói xong liền dẫn Hướng Vi sang bên khác. 

 

“Chị dâu, hôm nay phiền chị chú ý đến cô ấy một chút.” 

 

“Ôi, Tiểu Chu tử, em giữ bí mật tốt thật đấy. Ng cả chị dâu cũng không biết, được, chị sẽ trông cho em, em mau qua bên đó đi.” 

 

Chu Thần Dật cười cười, “Vậy thì làm phiền chị dâu rồi.” 

 

Đợi Chu Thần Dật đi rồi, Thôi Mạn bảo Hướng Vi ngồi xuống, “Chị tên là Thôi Mạn, là đàn chị của Thần Dật, chồng chị là Bành Chiêu, chính là người hồi nãy vừa mới nói chuyện với em đấy. Cái tên Tiểu Chu tử này, chị nói sao cậu ta lại thong thả như vậy chứ, thì ra là kim ốc tàng Kiều nha.” 

 

Hướng Vi nghe vậy đầu không khỏi xuất hiện vạch đen, còn biết nói gì nữa, đây, Hướng Vi cười cười, “Em tên là Hướng Vi.” 

 

“Hướng Vi, vài ngày trước nhà cũng rất lo lắng cho Chu THần Dật, nên mới giới thiệu em gái cho cậu ta, nhưng mà tên tiểu tử này lại không đến gặp mặt, trước tiên chị nói rõ chuyện này với em. Tiểu Chu tử là một người khó chịu như vậy, lại có một cô bạn gái xinh đẹp như em, tiểu tử này thật đúng là chân nhân bất lộ tướng nha. Hướng Vi, nói cho chị nghe một chút đi, sao hai người lại quen nhau?” 

 

Hướng Vi cười nói: “Trước kia sống cùng trong đại viện, cũng coi như là đã quen biết gần hai mươi năm.” 

 

“Em cũng sống trong đại viện à? Chị cũng là người sống trong đại viện đấy, chẳng trách vừa gặp em chị đã cảm thấy thân thiết.” Thôi Mạn cười nói, vừa chỉ vào đám đàn ông đang uống rượu, “Được lắm, lần Tiểu Chu tử thảm rồi, một mình cậu ấy làm sao uống lại cả đám người kia.” 

 

Hướng Vi không lên tiếng, tầm mắt xoay qua chỗ khác nhìn một chút 

 

Thôi Mạn là người phụ nữ rất thú vị, tính tình cởi mở, ngược lại rất phù hợp với tính tình của Hướng Vi. Hướng Vi cũng sẽ nói những chuyện lý thú ở Nhật Bản cho cô nghe, hiện tại vợ chồng Thôi Mạn có một đứa con trai bốn tuổi, nhắc tới con trai Thôi Mạn rất đắc ý. Đúng lúc Hướng Vi cũng có một đứa con nuôi, hai người phụ nữ cũng coi như cùng đề tài. 

 

Thôi Mạn vừa trò chuyện với Hướng Vi vừa chú ý chồng mình. Hướng Vi cười cười, trong lòng thầm nói thì ra vị kia là người bị “Vợ quản nghiêm” rồi. 

 

Bành Chiêu nhớ kỹ lời cảnh cáo của bà xã đại nhân nên cũng không dám uống nhiều. Hôm nay, rõ ràng Chu Thần Dật rất hào hứng, uống rượu là ai mời cũng không từ chối, Bành Chiêu ở một bên nhìn, bỉu môi, lại nhìn bà xã đại nhân bên kia mấy lần, thấy bà xã đang cùng với bạn gái của Chu Thần Dật nói chuyện hăng say, muốn nói gì đó, rồi suy nghĩ lại một chút hay là thôi đi. 


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
XtGem Forum catalog